HONGLAM

HONGLAM
Dalhi478.Blogspot.com

Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014

Đan Hải Quê tôi

Đan Hải Quê tôi 

Nam Đàn viết vào dịp đầu Xuân 2014

Khi ta về tuổi thơ không còn nữa.
Còn đó con đường lối cũ ngày nao.
Cánh đồng Cang thưa thướt người ở lại.
Kỳ "Ma Nồm" những ngôi mộ nhiều thêm.
Hàng " xi- lau" chẳng ai trồng sau chặt.
Nên nắng hè muốn đốt áo người qua.

Con đường ngày ta đi dưới những hàng tre
Nghe ríu rít tiếng chim Manh mùa hạ
Gió nam cào kẽo kẹt võng Lác đưa.
Ngần ấy thời gian còn ai đó về chưa?
Cổng kín, tường cao vắng tiếng chào xưa cũ.
Mênh mang buồn ngồi ngắm bến lò vôi.

Trầm mặc phong trần, Sông lam chẳng ngừng trôi.
Con cá Sơn vẫn chao mình lấp lánh.
Ông chắt Tri, bà cu Phó đâu còn.
Ông chắt Viên, chú "Sâm chạc"...xe thồ
Cậu Hứa, cậu Tuần...bao người về Nha ép
Một nén nhang lòng cho tôi nhớ người xưa.

Ông Thuận, chú Đồng, những tên người, tên xóm.
Chú Đam, chú Đình, Dượng Đa, Ô Tỉu
Ông bà Quyên, Chú Quang Tứ, Cây sung
Nhớ ngày xưa bà Đồ bán phở
Con sáo nhà mình biết gọi mấy tô.
Bác cu Hóa, chợ đàng hàng xén
Chợ đón ngày xưa với hàng Liêm cọc.
Cây táo ông Đường trái rụng đầy sân.
Chú Mạnh chống cà kheo may máy
Chú Liên cúp tóc xóm trên
Bác Nậm, chú Cu phương, chú cu Đầu
... nhớ mãi.
Hồng phong, Quyết tiến gần sông
Phía bên ấy đàng quan gọi là Đông tiến.
Biển cả bao đời vào lộng ra khơi.
Nhớ rất nhiều Xuân hải quê tôi
Bốn mươi năm xa theo phương trời phiêu bạt
Nhắc sao cho hết người ơi.
Còn những người đi khắp mọi nơi
Tứ tán vì miếng cơm manh áo.

Hơn 40 năm, ngày tôi đi tìm thăm mộ Dì tôi
Những đứa em theo cha nơi chân trời, góc bể
Em Quý, em Liên vinh quy về Bái Tổ
Dì tôi mất bởi chiến tranh
Nơi suối vàng mát dạ.
Dì Viện di dân xa và không còn về nữa
Hòa bình rồi Cậu Thành vẫn ra đi
Bỏ lại quê nhà  vào  miền Nam xa tít
Các anh ít về, mộ Ngoại hoang sơ
Bàn thờ ai cúng Giỗ ?
Mùa Vu Lan nào về lòng cũng thấy bơ vơ
Thắp nén nhang, tay tôi ôm bia mộ
Ngoại, Cậu út ơi! xin phù hộ cháu con
Bây giờ còn Dì Lục với Mẹ tôi
Dì ngoài 90, mẹ thì sắp đến
Lụm khụm cười vui tết con, cháu, tìm thăm.
Bởi nước non ngàn dặm
Bởi sinh tồn, kiếm kế sinh nhai


Một mai này về lại sẽ còn ai
Nhớ buổi giêng hai, giáp hạt
Củ sắn, củ khoai trắng cả góc Nồi.
Nhớ thời đạn bom mù trời lửa khói.
Kẻ mất, người còn, tang tóc đau thương
Các trai làng đi ở lại chiến trường
Thằng Hải, thằng Nam... mồ côi cha ngày ấy
Giờ lớn cả rồi, trời phật ở ngay
Gặp chúng khi mái đầu tôi điểm bạc
Chuyện ngày xưa, xin nhắc để đừng quên
Cứ thế tôi mừng rơi nước mắt.
Như sông Lam dìu dặt những câu hò.
Bến nước giờ đây thiếu vắng những con đò
Bác mất, cha, chú mất.
Còn một chú nữa thôi
Tuổi già côi cút cùng mẹ tôi
Hai chị em như ngọn đèn trước gió.
Sống cùng cháu con ở quê nhà sớm tối.
Con đường cát bụi thênh thang
.....

HCMC Tháng 7/2014







Không có nhận xét nào: