HONGLAM

HONGLAM
Dalhi478.Blogspot.com

Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014

Tin Buồn.


Tin Buồn: 
Bàn thờ Tổ Xuân Mỹ, Nghi xuân, Hà tĩnh


Thế là sáng nay Mùng 2 tháng 10 năm 2014, nhằm ngày 09 tháng 9  Giáp Ngọ, đang bệnh lại nhận tin sét đánh: Chú Văn ( Đinh Hữu An, Thường gọi tên tục là Ông Biềng + Chú Quang Tiềng), người  Em ruột bố tôi, sinh đôi với chú Quang đã đột ngột ra đi vì tai nạn giao thông, khi đi ăn sáng về...hưởng thọ 87 tuổi
 Mới hôm trước Tết, sáng 23/12 âm, ngày đưa Ô Táo về trời mợ đột ngột ra đi, trước ngày xả tang bố tôi 10 ngày, bây giờ còn lại chú người cuối cùng chưa giáp năm lại ra đi vì sự bất cẩn của cánh tài xế...
( ông bà Nội sinh được 5 người con, một mất từ nhỏ, còn lại bốn anh em, giờ chẳng còn ai nữa ngoài Mẹ tôi, con dâu ). 
Tôi k về được như ngày lo tang mợ.  Kỷ niệm sau cùng được ngủ 2 đêm với ông.  Sau  tết linh tính tôi hiểu có lẽ dịp này là lần cuối cùng nên trước khi về lại Sài gòn, tôi nóng ruột phải quay lại quê cũ gặp mặt mừng tuổi ông và anh Công con bác cả, cũng để thắp nén hương cho Mợ ( may có chú Đạt ở Vũng tàu ra, ghé thắp hương cho bác, tôi  theo xe về Xuân Hải, nhưng cũng vội vàng vì Tết ra đi hết, mưa rét...Ý nguyện găp chú lần cuối cùng cho tôi  trút được phần nào vì chẳng ai cho tôi sự may mắn giờ phút cuối được về). Tôi cũng dặn dò chú đi ra đường cẩn thận vì xe vào ra cảng...Con người có số, đang khỏe mạnh mà mất đau đớn, oan uổng quá.
Thương vì chú một đời tần tảo nuôi con, trên bom dưới đạn không sao, nghỉ hưu mấy chục năm. Mùng là các con chú đều tốt nghiệp đại học, yên bề gia thất. Chú quang gánh nuôi chúng ăn học vất vả vô cùng. Tôi về là chú cứ đi bộ lên chơi vài ngày, đi bộ hàng chục cây số như vậy, thương con thương cháu nhưng tính không thích phiền ai. Chỉ có tôi về là chú nghe lời ngủ lại và chịu cho các em chở về. Giờ đi bộ cách nhà mà bị chết thật đau lòng...Cầu cho chú tôi được siêu thoát. Ngày mợ mất chú khóc nhiều lắm vì khi sống khắc khẩu, bây giờ thì họ được yên nghỉ bên nhau. Bốn anh em về bên kia cõi đời đoàn tụ với ông bà, Mẹ tôi người cuối cùng khóc tiễn đưa càng côi cút vì anh chị em thuả mồ côi,  đùm bọc yêu thương nhau lắm. Hai bác cả nuôi các em, dưng vợ gả chồng, trong chiến tranh chu toàn lắm.
 Những lúc tôi khóc một mình khi nghĩ tới sinh tử của cha, anh, giòng họ như có điều gì trắc ẩn...chưa giải thoát được là mộ phần Anh Liên con Bác cả còn ở Dốc bò lăn, Thanh hóa, anh ấy mất vì bom mỹ đánh trúng đoàn tàu Vinh-Hà nội trên đường ra Đại học Bách khoa năm 1968...
Các em các cháu tôi nhắc nhở nhiều lần nhưng chưa ai thực sự để tâm. Nếu không còn mộ thì cầu khấn xin rước vong linh anh ấy về thì mọi chuyện nhẹ nhõm hơn...
Tôi mong mình có điều kiện làm việc ấy vì anh Công có tật nguyền, khi mọi người cứ coi thầy, tập trung giải hạn...Hạn là đó!
Trước tiên: các ngày Tiết, dịp thăm quê làm gì thì làm, việc phải làm là:
Cùng nhau thăm viếng lăng mộ Ông Tổ Đinh Hữu Mạnh ở xã Xuân Mỹ, mộ phần Nội, Ngoại (Bên bà Nội). Cầu xin sẽ làm việc gì trong nay mai, đừng đổ thừa cho ruột hay họ, ai có khả năng điều kiện thì nên làm sớm, làm ngay để vì sự an bình của dòng họ Đinh.
Mong anh, em, con, cháu lưu tâm, chung sức chung lòng một người một chút để thỏa nguyện vong linh anh ấy được rước về quê cha đất Tổ.
Còn một việc nữa là vong linh người Bác thứ hai, anh Bác Định đang thờ tại bàn thờ nhà Bác. Nhà Bác bây giờ tại X.lĩnh. Các con cháu  nên về thắp hương chứ đừng nghĩ là về Xuân Hải thôi. Vong theo ai thì thờ ở đó, hậu sinh các em k hiểu tâm linh cứ theo thầy, không phát tâm thì có cúng bái nhiều cũng chẳng đem lại kết quả .
Cái gì không biết, không hiểu không ai chỉ thì mới nhờ thầy. Chuyện trước mắt thế mà còn tìm ở đâu nữa???.Thầy biết còn cười cho mình.



Không có nhận xét nào: