HONGLAM

HONGLAM
Dalhi478.Blogspot.com

Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2013

THƯƠNG LẮM QUÊ MÌNH


DalHiblog & Thơ-NhạcCánh Vạc bay về

22:20 4 thg 4 2013Công khai0 Lượt xem0


TITLE: THƯƠNG LẮM QUÊ MÌNH
AUTHOR: DALHI BLOG
DATE: 12/19/2011 09:59 pm
STATUS: publish
ALLOW COMMENTS: 0
CATEGORY:HÌNH BÓNG QUÊ NHÀ
TAG:KHÔNG KHÓA
-----
BODY:




CÁNH VẠC BAY VỀ.

Những vần thơ viết về xứ sở Hà tĩnh mình thương mà chưa có dịp chia sẻ. Nói đúng hơn là những vần thơ tôi viết trong những năm tháng phải sống xa quê hương Hà tĩnh. Hẳn trong mỗi chúng ta, những người con xứ Hà đều nhớ và thương.
Bởi vì cuộc mưu sinh mà phải cất bước ra đi từ những ngày ấy...Ra đi và trở về, trở về rồi lại ra đi mà lòng ta day dứt mỗi khi đứng nhìn dòng Lam giang vẫn suốt đời ôm ấp rặng núi Hồng quê mẹ. Câu hát đò đưa theo suốt cuộc đời, câu ví dặm quê mình răng mà thương, mà nhớ," nghe đến nát dạ tan lòng."
Có nhiều khi tui đã khóc, thầm nhớ những gì mộc mạc làng quê, tiếng chi, mần, răng, rứa, mô tê, nỏ. tề,..mà trong tôi đó là máu thịt.
Những ước mơ có chút gì đó cho quê mình sao mà ai chẳng muốn. Xin hãy đừng quên câu gừng cay muối mặn, câu giận, câu thương, câu đợi, câu chờ, Ênh, Ả ơi ! đừng bỏ.
Ngày xưa cụ Nguyễn Du, cụ Nguyễn Công Trứ từ Quan về vui thú bên núí Hồng, sông Lam, nhưng đã để lại cho muôn đời con cháu chúng ta tiếng thơm từ những áng thơ văn bất hủ mà cả Nhân loại ghi nhận, ngợi ca. Còn biết bao bậc danh nhân hiền tài xứ Nghệ., những thi sĩ với tuyệt tác tình thơ như là Xuân Diệu.v.v
Thế hệ chúng ta xa quê theo tiếng gọi của non sông ngày ấy. Tiếng gọi của Bác Hồ dậy khắp non sông. Chúng ta đi theo tiếng gọi ngày Sơn Hà nguy biến...Hòa bình rồi, giầu sang, phú qúy...và quê mình cũng từng bước đổi thay.
Nhưng có lẽ trong chúng ta còn nhiều kẻ cơ hàn. Bên chung rượu, chén trà, câu thơ thương nhớ cội nguồn, tui muốn được sẻ chia cùng những đồng hương xa quê trong những ngày năm hết,Tết đến, không về thăm mẹ, thăm cha, thăm bến nước, con đò, gốc Đa, mái rạ...Bởi câu ca "nhớ thương càng muốn về, khổ đau càng muốn về...về với mẹ thân yêu...
"xin ai ơi! chớ buồn mà hãy vui lên, mình là người xứ Nghệ, biết chịu đựng, dù vất vả gian nan nhưng ai cũng luôn nhớ về xứ sở. Như vần thơ tôi gửi lúc đêm khuya này, và những lần sau nữa:
Xin chúc hết thảy mọi nhà, mọi người luôn vui khỏe và hạnh phúc, cùng nhau chia ngọt sẻ bùi, cùng hưởng lộc Xuân khi trời đất giao hòa-Giao thừa đến chắp tay nguyện cầu Nhâm Thìn cuộc sống thăng Long.




Không có nhận xét nào: